Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2025

CUỘC TRANH LUẬN GIỮA ÔNG LÊ VĂN LƯƠNG BÍ THƯ LIÊN KHU UỶ & ÔNG TRƯỞNG BAN PHÁO BINH LIÊN KHU 10

CUỘC TRANH LUẬN GIỮA ÔNG LÊ VĂN LƯƠNG BÍ THƯ LIÊN KHU UỶ & ÔNG TRƯỞNG BAN PHÁO BINH LIÊN KHU 10

Copy từ Facebook Gà Già

*Bối cảnh: Đó là vào khoảng gần giữa năm 1948, sau lễ tổng kết & tuyên dương nhân chiến thắng Sông Lô thu-đông 1947 vài tháng…

Trong buổi trao đổi về đường lối đấu tranh cách mạng (không chính thức, mà theo quan niệm ngày nay là lúc “trà dư-tửu hậu”) có mặt lúc đó gồm: Ông Lê Văn Lương, bí thư liên khu uỷ LK10 (kiêm nhiệm Bí thư Văn phòng Thường vụ Trung ương Đảng. Cuối năm 1948 làm Trưởng Ban Tổ chức Trung ương, sau đó bí thư LK uỷ là ông Bùi Quang Tạo…); ông Vũ Hiển tham mưu trưởng LK (thời điểm đó chưa có quân khu & chức tư lệnh như bây giờ, do đó chức TMT là “to” nhất về quân sự); ông Đỗ Thiện trưởng ban pháo binh; ông Doãn Tuế phó ban (nửa chừng đến giờ đi công tác nên ông không có mặt đến cuối cùng…) và một số người khác mà người kể không nhớ hết tên.

Ông Lê Văn Lương nói, đại ý: “Ở một nước nông nghiệp, nghèo & còn lạc hậu như Việt Nam thì lực lượng nông dân nghèo chính là lực lượng nòng cốt, lãnh đạo phong trào cách mạng trong khi giai cấp công nhân chưa kịp hình thành. Chúng ta phải dựa vào lực lượng đó nếu muốn cách mạng thành công…”

Ông trưởng ban pháo binh phản biện: Anh nói nông dân nghèo là lực lượng chính thì đúng trong hoàn cảnh cụ thể của nước ta hiện nay, nhưng cho rằng họ phải là nòng cốt lãnh đạo cách mạng thì e rằng không ổn, bởi lẽ suy cho cùng họ chỉ là lực lượng “ăn theo” vì thiếu nền tảng tri thức, ăn còn không đủ thì làm gì có điều kiện học để mà biết chữ?! Do đó ở họ rất khó để tiếp thu & áp dụng những cái mới, vốn phải là kết quả của các cuộc cách mạng, từ xưa đến nay các cuộc khởi nghĩa của nông dân, khi giành thắng lợi thì vị thủ lĩnh bao giờ cũng lên làm Vua, phong kiến vẫn hoàn phong kiến, chỉ là sự thay đổi triều đại mà thôi…đó là chưa kể, theo lời cụ Lenin thì "trong hàng ngũ cách mạng có thành phần vô sản lưu manh" Lênin cũng nhận thức được sự tồn tại của "vô sản lưu manh" và nhấn mạnh rằng, mặc dù họ có thể tham gia vào cách mạng, nhưng không nên dựa vào họ để làm lực lượng nòng cốt của cách mạng…

Ông LVL đứng bật dậy, đập bàn: Anh không được có thái độ phân biệt giai cấp, anh là người không vững vàng lập trường cách mạng dân chủ nhân dân…

Không hiểu ông LVL có biết tiếng Pháp hay không, vì hồi đó các tài liệu, tác phẩm về chủ nghĩa Mac-Le chưa có các bản tiếng Nga như sau này mà chỉ có tiếng Pháp hoặc Anh (tụi đế quốc sài lang quan niệm, muốn chống chủ nghĩa Mac-Le thì phải hiểu rõ về nó…). 

Ông trưởng ban PB dẫn chứng lời Lenin là qua bản tiếng Pháp mà ông từng đọc. Một người đỗ tú tài toàn phần (tú tài tây) từ năm 1938 (trong hồi ký của thi sĩ Hữu Loan cũng nhắc đến sự kiện này), từng học trường tây Albert Sarraut thì chắc là trình độ tiếng Pháp cũng không đến nỗi tệ!?

Sau đó ít lâu, cả trưởng & phó ban pháo binh LK10 được điều động về các đơn vị chiến đấu (lên thay trưởng ban là ông Trần Thái Quang, mà phần “tiểu sử” của ông ấy khá là khôi hài-xem chú thích kèm theo ảnh). 

Người ta cho rằng, việc điều động là do yêu cầu thực tế đang cần những cán bộ có năng lực & kinh nghiệm trong khi chiến trường đang thiếu, chứ không có ý gì khác…

Nhưng, cuộc đời binh nghiệp của hai ông cứ như thể hai đoàn tầu chạy ngược chiều. Kỳ lạ thay, ông trưởng ban pháo binh ngày nào không bao giờ được là “cấp trưởng” nữa mà chỉ là cấp phó “phụ trách”!?

Đầu tiên, ông được điều về tiểu đoàn pháo binh 410 (là đơn vị cỡ tiểu đoàn đầu tiên của LK, thành lập ngày 01-01-1948) làm đại đội phó phụ trách C325 (thay C trưởng cũ đi đơn vị khác) 

Sau chiến dịch biên giới năm 1950, ba tiểu đoàn pháo binh 40 (tức 410); 178 & 253 gom lại thành trung đoàn sơn pháo 675 (thực ra, tiền thân của TĐ này chính là E95 được thành lập ở Chợ mới-Thái Nguyên từ trước chiến dịch biên giới…). Ông được điều về làm tiểu đoàn phó D175-E675, khi ông Đinh Thành D trưởng đi đơn vị khác thì ông phụ trách tiểu đoàn (nhưng vẫn chỉ là cấp phó phụ trách cấp…tiểu đoàn trưởng?!)

Ngày 27/3/1951, Đại đoàn công pháo 351 được thành lập bao gồm: Trung đoàn Pháo binh 675, Trung đoàn Pháo binh 45 và Trung đoàn Công binh Quân sự 151. Ông được điều động làm tham mưu phó trung đoàn 675 (không có tham mưu trưởng) trong một thời gian ngắn…

Chiến dịch Điện Biên Phủ 1954 ông không được tham dự mà phải “tập trung chỉnh huấn” tại binh trạm 1111 ở Cao Bằng cách biên giới TQ chỉ vài trăm mét, cùng với ông Đặng Văn Việt, người từng nổi tiếng danh xưng “Hùm xám đường số 4” năm nào & nhiều người khác..Tóm lại toàn là “thành phần” không phải…bần cố nông.!?

Hồ sơ về ông “người ta” ghi:

-Thành phần gia đình: Tư sản-Địa chủ.

-Thành phần bên vợ: Quan lại phong kiến.

Năm 1958, sau đợt phong quân hàm vài tháng, ông “được” chuyển ngành, với lý do: Yếu sức khoẻ vì…mổ ruột thừa.!?

Điều kỳ lạ thứ hai là, không bao giờ “họ” nhắc đến tên ông, trên mặt báo, trong các trang sách cho dù các bạn chiến đấu hoặc từng quen biết, chứng kiến ông đã tham gia các sự kiện này…đều biết!?. Ví dụ như, nếu ông không tham gia chiến dịch Sông Lô năm 1947 thì hàng năm, họ mời ông tham dự lễ kỷ niệm để làm gì?!

Bà đã từng an ủi ông: “Lẫy lừng như tướng Giáp mà năm 1994, nhân kỷ niệm 40 năm chiến thắng ĐBP mà “người ta” còn chẳng thèm nhắc đến tên ông ấy lấy nữa chữ nữa là…”

Về làm công tác dân sự, cuối những năm 60 ông được uỷ ban khoa học nhà nước phân một căn nhà mặt tiền phố Triệu Việt Vương, nhưng ông không nhận, ông nói với bà “Mình có nhà rồi, để nhường cho người khác!”. Cuối những năm 90, chính phủ có chủ trương cấp cho mỗi “cán bộ lão thành, hoạt động trước cmt8” (tức cán bộ tiền khởi nghĩa) 100 m2 đất, nhưng ông cũng không chịu làm đơn…

Thử hỏi, giữa cuộc đời ô trọc này, liệu có được mấy người như ông???!

Bao giờ thì sự thật lịch sử mới được ghi nhận như nó đã từng diễn ra???!

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2025

FBK Anh Quoc: SỰ THÔNG MINH CỦA "NGÀI TÊN LỬA"?

 SỰ THÔNG MINH CỦA "NGÀI TÊN LỬA"?

“Ngài tên lửa" là biệt danh do cựu tổng thống Mỹ Dnald Trump đặt tên cho Kim Jong Un chủ tịch nước của Bắc Trung Tiên. 

Thỉnh thoảng ngài buồn lại làm một phát tên lửa dọa thế giới.

Lập tức Mỹ, Nhật Bản và Hàn Quốc lại phải quan tâm đến đất nước của ngài, một lệnh cấm vận mới được ban ra. Ngài chẳng quan tâm đến điều này, mấy chục năm nay cấm vận Bắc Triều Tiên vẫn tồn tại đấy thôi.

Đất nước Triều Tiên nghe nói nghèo lắm, vậy ngài lấy đâu tiền để phát triển tên lửa đạn đạo, vũ khí hạt nhân?

 Quốc gia nào đã chu cấp tiền cho dân Triều Tiên tồn tại? Đó là người đồng chí Trung Quốc. 

Ở Trung Quốc người ta gọi là ngài "Chí Phèo" không phải người Mỹ, Nhật Bản, Hàn Quốc gọi ngài như thế. 

Dù ngài có bắn bao nhiêu phát tên lửa họ cũng chẳng cho đồng nào, chỉ có đồng chí Trung Quốc phải nghiến răng chu cấp cho ngài, Tại sao vậy?

Nhiều người nghĩ rằng ngài phát triển vũ khí hạt nhân để dọa Mỹ, Nhật Bản, Hàn Quốc... Không phải đâu, ngài đang làm tiền các đồng chí Trung Quốc.

Ngài làm như thế Mỹ, đồng minh có cớ triển khai lá chắn phòng thủ THAAD đến sát sườn Trung Quốc.

Trung Quốc bị hệ thống THAAD bao vây ngay tại cửa ngõ của mình ức lắm, nhiều lần lên án Mỹ và NATO gây mất ổn định an ninh trong khu vực, chèn ép Trung Quốc.

Mỹ và NATO giải thích, họ không có ý đồ bao vây Trung Quốc, họ đặt lá chắn phòng thủ THAAD là để ngăn chặn, phòng vệ trước nguy cơ đến từ Bắc Triều Tiên, nếu Trung Quốc không dạy dỗ được Bắc Triều Tiên thì Trung Quốc phải chấp nhận hành động này của NATO và Mỹ.

Hệ Thống THAAD đặt sát nách Trung Quốc, nếu một cuộc chiến tranh hạt nhân xảy ra, các tên lửa đạn đạo mang đầu hạt nhân của Trung Quốc sẽ bị ngăn chặn ngay khi nó rời bệ phóng, như thế sức mạnh răn đe hạt nhân của Trung Quốc chỉ là con số không.

Nga cũng rơi vào tình huống tương tự, NATO mở rộng ra phía Đông Châu Âu, vươn tới Ba Lan, Ukraine, đưa hệ thống tên lửa tấn công và hệ thống phòng thủ sát biên giới Nga, đòn tấn công phủ đầu của Nga sẽ bị vô hiệu hóa. Chính vì vậy Nga nhất quyết không để Ukraine ra nhập NATO, mới đưa quân vào Ukraine.

Ngài tên lửa biết được điểm yếu tử huyệt này của Trung Quốc nên mỗi khi thiếu tiền, đói kém ngài lại làm vài phát tên lửa, rục rịch khởi động lại các lò hạt nhân để xin đểu đồng chí Trung Quốc. 

Cứ như thế ngài làm tiền Trung Quốc, ngài cóc cần xin, cóc cần lệ thuộc Trung Quốc, ngài thừa biết lệ thuộc Trung Quốc còn nhục hơn con "trùng trục", mất hết chủ quyền.

Trung Quốc phải ngậm đắng nuốt cay chu cấp tiền cho ngài, chỉ với điều kiện mày hù họa Mỹ và NATO thôi, chứ mày có vũ khí hạt nhân là tao thịt.

Ngài tên lửa cười khẩy, mày không cấp tiền cho tao, mày thịt tao, tao theo Mỹ và NATO lúc ấy chẳng khác Mỹ và NATO nó đã vác vũ khí hạt nhân đến cửa nhà mày. 

Cứ như thế "ngài tên lửa" cò quay, ngài chẳng sợ Trung Quốc, sợ Mỹ, NATO nhảy vào can thiệp nội bộ Triều Tiên.

Ngài cũng cóc cần dân Bắc Triều Tiên sống chết thế nào, cứ chễm chễ làm vua, cha truyền con nối từ đời này đến đời khác.

Tuy ngài có vẻ thân thiện với Bắc Kinh, nhưng “xuân thu nhị kỳ, ngày lễ ngày tết” ngài không thèm sang Bắc Kinh xin chiếu chỉ. 

Trung Quốc chẳng sơ múi được một mét vuông, một hòn đảo nào đất nước của ngài, lôi thôi ngài đóng cửa biên giới cấm tiệt chú khách.

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2025

FBK Quoc Dung Hoang: Cần biết : Iran của Khomeini là kẻ thù không đội trời chung của Cộng Sản.

 Cần biết : Iran của Khomeini là kẻ thù không đội trời chung của Cộng Sản. 

Gần đây, nhiều người Việt Nam – đặc biệt là những người cộng sản, hoặc bị ảnh hưởng bởi tuyên truyền cộng sản – tỏ ra hồ hởi ủng hộ Iran. Họ tung hô Iran như một “ngọn cờ chống đế quốc”, như một đồng minh tự nhiên của “mặt trận cách mạng thế giới”. Họ đã hoàn toàn không biết gì về lịch sử đẫm máu và phản bội của chính thể Hồi giáo Iran đối với những người cộng sản.

Sự thật là: Khomeini – người sáng lập nước Cộng hòa Hồi giáo Iran – là kẻ đã tiêu diệt cộng sản Iran một cách dã man và có hệ thống sau khi lợi dụng họ như bàn đạp để cướp lấy chính quyền.

Liên minh giả tạo với cộng sản để lật đổ vua Shah. 

Trước 1979, Iran là một quốc gia quân chủ độc tài dưới quyền vua Shah – thân Mỹ, đàn áp đối lập, nhưng cũng tiến hành hiện đại hóa. Nhiều lực lượng tham gia đấu tranh chống Shah: trí thức, sinh viên, dân chủ, cộng sản và đặc biệt là giới giáo sĩ Hồi giáo. Trong số đó, Đảng Tudeh – chính đảng cộng sản lớn nhất Iran – đã chọn đứng về phía Khomeini, lãnh tụ của phe Hồi giáo cực đoan lưu vong.

Họ tin rằng Khomeini là “nhà cách mạng Hồi giáo chống đế quốc”, là người sẽ cùng họ xây dựng một xã hội công bằng. Họ ủng hộ cách mạng, vận động quần chúng, tán thành bản hiến pháp mới – trong đó Khomeini thiết lập chế độ “Lãnh tụ tối cao” toàn quyền.

Thậm chí trong giai đoạn 1979–1981, Đảng Tudeh còn được hợp pháp hóa, có đại diện trong bộ máy nhà nước, và một số thành viên được cài vào cả quân đội để giúp trấn áp các phe đối lập dân chủ – những lực lượng thế tục từng chống Shah song song với Tudeh và Hồi giáo.

Sự ngây thơ đó đã phải trả giá bằng máu và sự tuyệt chủng chính trị.

Cộng sản bị thanh trừng dã man khi không còn giá trị lợi dụng. 

Ngay sau khi củng cố được quyền lực, Khomeini trở mặt nhanh như chớp. Ông ta tuyên bố “chủ nghĩa cộng sản là mối đe dọa đối với đạo Hồi và cần bị tiêu diệt”.

Những gì xảy ra sau đó là một cuộc tàn sát có hệ thống, không khác gì các cuộc thanh trừng của Stalin:

Từ 1981, các nhà hoạt động Đảng Tudeh bị bắt giữ hàng loạt. Nhiều người bị tra tấn dã man, bị buộc “tự thú” trên truyền hình – những bản thú tội đầy sỉ nhục và cưỡng bức.

Năm 1983, Đảng Tudeh bị tuyên bố bất hợp pháp. Hơn 10.000 thành viên và cảm tình viên bị bắt giam, phần lớn không được xét xử.

Từ 1985 trở đi, hàng ngàn người bị đưa ra xét xử vội vã trong vài phút, sau đó bị treo cổ tập thể. Gia đình không được báo trước, không được nhận xác, không được biết nơi chôn.

Cao điểm là cuộc thảm sát năm 1988:

Sau chiến tranh Iran-Iraq, dưới lệnh trực tiếp của Khomeini, ít nhất 4.000 đến 5.000 tù nhân chính trị – phần lớn là cộng sản hoặc cánh tả – đã bị hành quyết trong vòng vài tuần. Một số tổ chức nhân quyền và cựu quan chức Iran cho rằng con số thực tế lên tới 30.000 người.

Các tù nhân bị đưa đến đối mặt với cái gọi là “ủy ban tử thần”, gồm ba giáo sĩ hoặc thẩm phán. Chỉ vài câu hỏi ngắn như:

“Anh có tin vào Allah không?”,

“Anh có sẵn sàng từ bỏ tổ chức Marxist không?”

Trả lời không đúng ý là lập tức bị đưa đi treo cổ trong đêm.

Họ không được báo án, không được gọi luật sư, không được gặp người thân, không được chôn cất tử tế. Nhiều ngôi mộ tập thể đã được phát hiện sau này.

Đây là cuộc hành quyết tù nhân chính trị lớn nhất trong lịch sử hiện đại Trung Đông, được Tổ chức Ân xá Quốc tế mô tả là “tội ác chống lại loài người”. Báo cáo của Liên Hợp Quốc và HRW so sánh vụ thảm sát này về quy mô và tính chất với diệt chủng Khmer Đỏ ở Campuchia.

Kẻ thù tư tưởng tự nhiên của cộng sản. 

Về lý luận, chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan của Khomeini và chủ nghĩa Marx vô thần là hai hệ tư tưởng không đội trời chung. Khomeini coi cộng sản là:

“Vô thần”, “phản Thượng đế”

“Bệnh dịch” cần bị tiêu diệt triệt để

Mối đe dọa tới đạo đức, trật tự xã hội và quyền lực giáo sĩ. 

Một trong những tuyên bố nổi tiếng của ông ta:

“Chúng ta không cần Marx, không cần chủ nghĩa cộng sản. Chúng ta cần luật Sharia (luật Hồi giáo man rợ) và ý chí của Allah.”

Iran dưới thời Khomeini về thực chất là một nhà nước toàn trị thần quyền, nơi mà Lãnh tụ Tối cao vừa là giáo chủ, vừa là nguyên thủ quốc gia, nắm quyền sinh sát tuyệt đối – không khác gì một phiên bản Hồi giáo của chế độ phát xít.

Bài học cho những người cộng sản Việt Nam. 

Hỡi các nhà “mácxít” Việt Nam đang mơ hồ cổ vũ Iran:

Chống Mỹ không đồng nghĩa với chính nghĩa.

Kẻ thù của kẻ thù chưa chắc là bạn. Khomeini dùng cộng sản như công cụ rồi giết họ như giết kiến, loại họ như rác rưởi.

Một chế độ thần quyền toàn trị như Iran không bao giờ chấp nhận đối thoại tư tưởng, chứ đừng nói đến một Đảng Cộng sản nào đó chen chân.

Bạn nghĩ Iran là bạn? Iran đã giết sạch “bạn” của bạn ngay từ khi chưa kịp nói lời cảm ơn.

Đảng Tudeh năm xưa từng tưởng mình là đồng chí của Khomeini. Họ cũng từng tự tin, hăng hái, hy vọng. Cuối cùng, họ là những người đầu tiên bị treo cổ.

Không phải chống Iran – mà là chống ngụy biện. 

Người viết bài này không cuồng Israel, cũng không mù quáng chống Iran. Nhưng sự thật cần phải được nói rõ, nhất là khi nhiều người Việt Nam đang tự lừa dối mình chỉ vì thấy Iran chống Mỹ.

Lý tưởng của bạn có thể đẹp. Nhưng nếu bạn không logic, không học từ lịch sử, thì bạn đang tự tay giết chết lý tưởng ấy.

Iran của Khomeini – và của người kế nhiệm Khamenei – không bao giờ là nơi cộng sản có thể tồn tại.

Họ xem các “bò đỏ Việt Nam” như lũ vô thần cần bị tiêu diệt, chứ không phải là đồng chí.

Viết bởi một người không cuồng Do Thái, không bài Hồi giáo, nhưng tin vào lương tri và trí tuệ.

Quoc Dung Hoang


Thứ Tư, 25 tháng 6, 2025

FBK Rùa Tiên Sinh: Tại sao không nhân cơ hội Iran bị dập toe toét mà thay đổi chế độ luôn, Mỹ có toan tính gì không ?

Bài viết này đặc biệt, lẽ ra phải viết trong thế giới phẳng cơ.

Có người hỏi Thằng rùa: tại sao không nhân cơ hội Iran bị dập toe toét mà thay đổi chế độ luôn, Mỹ có toan tính gì không ? Không dài dòng em vào luôn chủ đề.

Theo Ngu ý của rùa em thì có các nguyên nhân sau:

1 : Bối cảnh địa chính trị.

Trong địa chính trị thì có quy tắc không thay đổi đó là: Khi sự đối kháng bị triệt tiêu, tức là cán cân sức mạnh 1 nước, 1 chủ thể cấp nhà nước hoặc 1 tổ chức phi chính phủ bị thay đổi trong khu vực (sức mạnh chính trị , quân sự), nó suy yếu và để lại 1 "lỗ hổng quyền lực" thì các thế lực bên ngoài sẽ tìm cách thiết lập và lập vào chỗ trống đó, chính sự tranh dành quyền lực mới này sẽ dẫn đến những cuộc đối đầu mới, tiếp tục gây căng thẳng trong khu vực.

Nếu Iran sụp đổ, người có lợi đầu tiên và lớn nhất là Israel, nhưng cũng không chắc rằng chế độ mới có thiết lập được cơ chế gần gũi với phương tây hay không, khi Mỹ hay Israel chưa xâm nhập được vào bộ máy chính quyền dân sự (Israel thành công khi nắm được các thông tin quân sự, chưa thiết lập được mạng lưới chính quyền dân sự)

Ở Trung Đông hiện tại trước ngày Israel tấn công Iran, thì nước này vẫn là 1 cường quốc khu vực, Iran rất chiến lược về mặt địa lý, diện tích lớn, dân số đông, nắm giữ huyết mạch thông thương năng lượng thế giới, có nhiều ảnh hưởng đến các bộ lạc và tín đồ dòng Shia, nắm trong tay 1 kho vũ khí tầm xa lớn, nguy hiểm, xã hội được kiểm soát chặt chẽ bằng luật hồi giáo trong hơn 45 năm.

Trong khu vực này có 1 quốc gia có thiện cảm với Iran, ghét Israel và có thực lực về quân sự, tham vọng lớn và cũng rất quyết đoán.

Là Ai Cập? Là Ả Rập Xê Út? Hay lebanon? Không phải, mà là 1 thành viên thuộc loại công thần của NATO : Thổ Nhĩ Kỳ.

Thổ Nhĩ Kỳ công khai chống lại Israel nhiều lần trước đây vì Israel ủng hộ quyền đấu tranh của người Kusch ở Syria. Và 1 vài vấn đề sắc tộc người Shia trong khu vực, Thổ Nhĩ Kỳ lên án các hành động mà Israel trả đũa Hamat và người Palestine. Tham vọng địa chính trị của Thổ Nhĩ Kỳ là phải ôm được 1 nửa Trung Đông, khống chế được Biển Địa Trung Hải, Thổ Nhĩ Kỳ đã thành công ở Azerbaijan khi biến nước này thành 1 quốc gia gần gũi, 1 sân sau của Thổ Nhĩ Kỳ trong không gian hậu Sô Viết.

Thổ Nhĩ Kỳ cầu nối của 2 lục địa Á - Âu, Azerbaijan nằm ở khu vực chiến lược Caucasus. Nơi này có những mỏ dầu lớn nhất, trái tim năng lượng của châu Âu - thủ phủ năng lượng Baku.

Muốn có đường ống dẫn năng lượng từ đây đi vào Nam Âu, Thì con đường đẹp nhất, rủi ro địa chính trị ít nhất thì phải đi qua lãnh thổ của Thổ Nhĩ Kỳ.  Azerbaijan là sự kết hợp văn hóa của các nhà nước cổ xưa trong khu vực này bao gồm cả  Ả-rập, Ba Tư và Ottoman.

Azerbaijan rất quan trọng, nó được đề cập như 1 điểm chiến lược thiết yếu nhất trong học thuyết cạnh tranh "trái tin thế giới" suốt thời kỳ tổng thống Catter. Thổ Nhĩ Kỳ đã dành được quyền ảnh hưởng ở Azerbaijan còn hơn cả Mỹ. Ở khu vực Trung Á và Caucasus, Thổ Nhĩ Kỳ đang là ông trùm quyền lực lớn nhất.

Thổ Nhĩ Kỳ đã thành công ở Syria khi hỗ trợ các thành phần chống đối chính phủ độc tài ở đây, đuổi được quân Nga khỏi 1 trong những cầu nối chiến lược liên quan đến tận Bắc Phi, mở được đường đến biển Địa Trung Hải qua các cảng biển Syria, đây đã là 1 thành công địa chính trị rất lớn.

Khi Israel tấn công Iran, Thổ Nhĩ Kỳ nhìn diễn biến với thái độ trung dung và cẩn trọng, không đưa ra phản đối nào về mặt ngoại giao chính thức, hay chạy các chương trình truyền thông kích động dòng người Shia trong lãnh thổ.

Không phải Thổ Nhĩ Kỳ lo ngại căng thẳng với Israel, mà thực tế Thổ Nhĩ Kỳ nhìn ra rằng, có can dự vào Iran cũng không dám trực tiếp.

Thổ Nhĩ Kỳ rất cáo già. Khi Iran đang mạnh, thì nó trở thành 1 nhà nước đối trọng với Israel, kìm hãm sức mạnh chính trị của nước này trong khu vực cùng Thổ Nhĩ Kỳ tạo ra thế kiềng 3 chân.

Nhưng khi Israel tấn công Iran, Thổ Nhĩ Kỳ lại chuyển sang thái độ khác, họ cho rằng nếu Iran sụp đổ, với thế lực là quốc gia hồi giáo có đội quân lớn nhất khu vực, và uy tín ở Syria, nước này sẽ len lỏi được vào tiến trình khôi phục quyền lực mới ở Iran khi chế độ thần quyền ở nước này bị xóa bỏ. Dù Iran lúc mạnh, hay Iran lúc thay đổi chế độ, Thổ Nhĩ Kỳ vẫn là chiếm được thiên cơ.

2: Giữ cho Iran nửa sống nửa chết vẫn hơn.

Nếu Mỹ hay Israel không thể lật đổ được chế độ cũ ở Iran, thì với Israel hay Mỹ vẫn là 1 chiến thắng quân sự quan trọng.

Điểm nút chiến lược ở trung đông đã được tháo gỡ đó là đánh sập tiềm năng hạt nhân của Iran, tấn công phá hủy rất nhiều tên lửa tầm trung và các cơ sở quân sự rất quan trọng của nước này. 

Về quân sự đã là thành công lớn, nhưng về mặt chính trị cả Mỹ và Israel cũng thu được lợi ích không nhỏ khi hạ nhục được Iran trong việc biến nước này thành 1 lebanon thứ 2.

Iran mất quyền thống lĩnh chính trị trong thế giới hồi giáo nói chung và người Shia nói riêng, tiếng nói của Iran giờ đây không mang lại giá trị hiệu triệu như trước đây, và việc biến Iran thành 1 nhà nước cấp thấp như lebanon đã mang lại cho Israel quyền tự vệ mở rộng trong khu vực lên cao nhất, bất kể khi nào Israel thấy cần phải tấn công Iran, nước này hoàn toàn có thể tự do tấn công như cách họ làm với lebanon, Israel đã thiết lập quyền thống trị trong toàn bộ khu vực, Iran biết rằng Israel quá mạnh để mình có thể chống lại.

Để Iran tồn tại tiếp, Israel rõ ràng là chưa hài lòng, nhưng Mỹ thì chấp nhận được. Bởi lẽ mục tiêu của Mỹ và Israel ở Iran là khác nhau, Mỹ đã rất mệt mỏi với tiến trình dân chủ ở Trung Đông khi cung cấp tiền bạc quá nhiều cho các cải cách của chính phủ sở tại, những thử nghiệm với nền dân chủ ở Iraq trong 30 năm qua không mang lại cho Mỹ nhiều quyền lợi hay tính khả dụng cho tính toán thực dụng chính trị mong muốn.

Ngược lại nếu để cho Iran còn sống mặc dù là loại sống dở chết dở thì vẫn hơn. Giữ cho Iran tồn tại như 1 loại nhà nước bộ lạc, 1 nhà nước yếu kém vẫn có cái lợi của nó.

1 : Bởi lẽ chiến dịch của Israel gây ra thiệt hại rất lớn về cơ sở hạ tầng quân sự, kinh tế, sẽ rất lâu sau này Iran mới khôi phục được hoặc không khôi phục vì không đủ tiền.

2 : Mặc dù Israel và Iran có ký bản hiệp ước đình chiến hay Iran chấp nhận ngừng chương trình hạt nhân quân sự, nước này vẫn tiếp tục bị cấm vận. Khả năng khôi phục kinh tế chậm chạp bởi lẽ với phương tây, hỗ trợ kinh tế hay gỡ bỏ cấm vận phụ thuộc rất lớn vào tính tiên quyết của việc cải thiện tiến trình dân chủ, và quyền tự do trong xã hội. Không có chuyện 1 nhà nước thần quyền, độc tài phi dân chủ mà được quyền tiếp cận với công nghệ và vốn của phương tây (Trung Quốc là 1 ví dụ kiểu khác không nên đề cập đến bài viết này).

3 : Viễn cảnh cho Iran phục hồi kinh tế là khó khăn, bởi lẽ với quyền quyết định tấn công phòng ngừa trong tay Israel, thì không có quốc gia nào mạo hiểm đầu tư hạ tầng vào Iran, bởi lẽ nó có thể trở thành mục tiêu tấn công cho Israel trong tương lai. Đầu tư vào 1 đất nước bất ổn và yếu kém về quân sự là 1 sự lựa chọn không khôn ngoan. Trung Quốc sẽ đánh giá lại rủi ro đầu tư này bên cạnh Ấn Độ.

Lật đổ 1 chế độ với hơn 45 năm cầm quyền không phải dễ, nó cần thời gian và cần có 1 lực lượng tại chỗ.

Chúng ta so sánh với Syria, lực lượng chống đối chính phủ ở đây đã tồn tại từ lâu, được sự hậu thuẫn liên tục của Thổ Nhĩ Kỳ, cùng với các chính sách cấm vận kéo dài từ phương tây đã dẫn đến điểm bùng nổ. Bằng  lực lượng có sẵn, HTS đã tấn công vũ bão chỉ trong 11 ngày. Các cụ nhớ rằng bất kỳ 1 cuộc binh biến hay thay đổi chế độ nào đối với 1 nhà nước độc tài, con đường duy nhất là đấu tranh vũ trang, tức là phải nói chuyện bằng bom đạn, không thể lật đổ được 1 nhà nước độc tài nào chỉ đơn giản bằng các cuộc biểu tình.

Cuộc chiến của Israel diễn ra quá nhanh, thu được thắng lợi quá nhanh không đủ thời gian cho các phe cánh Iran kịp tập hợp lực lượng chống đối.

Mỹ hay Israel không có được các lực lượng tại chỗ mạnh như HTS ở Syria, và như phân tích trước đó. Sự sụp đổ của Iran sẽ là chiến trường chính trị mới mà trong đó Thổ Nhĩ Kỳ sẽ nhảy vào can dự, Mỹ không vào đâu, điều này sẽ càng nguy hiểm hơn nếu giữ cho Iran trở thành thây ma ở Trung Đông, họ không còn sức ảnh hưởng nữa. Thổ Nhĩ Kỳ mà vào Iran, nước này sẽ hồi sinh nhanh chóng.

Hơn hết, sự biến đối về ý thức xã hội cần có thời gian. Rùa em khẳng định với các cụ, Iran chưa hết việc trong nước đâu, sự chán ghét đang hình thành trong xã hội Iran như chúng ta thấy trong những ngày gần đây, khi xã hội nhìn ra bộ mặt yếu kém của chính quyền không như tuyên truyền, thì sự nhận thức sẽ tăng lên theo thời gian, xã hội dân sự rất khó kiểm soát bằng bạo lực đặc biệt khi Israel họ đã ở 1 vị thế mới, nếu Iran 1 thời gian nữa có 1 chính đảng mới hoặc người dân tích tụ đủ sự bất mãn, Israel hoàn toàn có khả năng hỗ trợ họ.

🐢🐢🐢🐢🐢🐢

Nói Mỹ để cho Iran sống vì cần 1 Trung Đông bất ổn, để có cớ cho Mỹ can dự và ở lại Trung Đông là sai lầm lớn, bởi lẽ Mỹ muốn thịnh vượng thì phải tạo ra 1 thế giới thịnh vượng, đây là quan hệ 2 chiều mang tính hệ thống. Mỹ cần duy trì sự ổn định chính trị ở Trung Đông cho sự vận hành chuỗi cung ứng năng lượng toàn cầu chứ không phải Mỹ tạo ra khủng hoảng đâu. Mỹ không có lợi gì khi giá dầu tăng, thế giới càng suy thoái, tốc độ phát triển của Mỹ càng giảm đi. Nhu cầu tiêu dùng thế giới giảm, lợi tức chuỗi thặng dư tư bản của Mỹ càng giảm. Mỹ tìm ra lợi thế cho sự giàu mạnh trong 1 thế giới phồn vinh chứ không phải loạn lạc.

Trong thế giới chuyển động nhanh, sự nổi lên của Trung Quốc đưa đến 1 cơn đau đầu chiến lược và dai dẳng với Mỹ. Tập trung nguồn lực vào Đông Bắc Á - Tây Thái Bình Dương mới là ưu tiên chiến lược trong thế kỷ này, Mỹ đang gấp rút xây dựng hàng rào phòng thủ ở các chuỗi đảo, mở rộng quyền kiểm soát hàng hải và duy trì quyền tiếp cận không hạn chế ở Ấn Độ Dương, tất cả những điều này nhắm chống lại Trung Quốc và muốn đạt được điều này Mỹ phải không nên phân tán nguồn lực, Trung Đông- ván cờ này đã được định hình tương đối an toàn trong ít nhất 30 năm tới, thời gian này đang là thời gian vàng cho Trung Quốc hoàn thành mốc 50 năm phát triển trong hòa bình. Kết thúc trang nghị sự Trung Đông và rút ra khỏi đây là cần thiết nhưng Mỹ vẫn duy trì quyền hiện diện trong khu vực ở Syria, Iraq, Bắc Phi và biển Địa Trung Hải.

Kết thúc khu vực phía tây bán cầu trong 40 năm, mở ra thời kỳ đối đầu mới ở Đông bán cầu. Chúng ta sẽ còn nhiều điều bất ngờ mới với những diễn biến chuyển động địa chính trị nhanh hơn, sâu sắc hơn, bất ngờ hơn nhưng nguy hiểm hơn...


Thứ Ba, 24 tháng 6, 2025

FBK Nguyen Khan: NGƯNG CHIẾN BẰNG MÔI MIỆNG ?

 NGƯNG CHIẾN BẰNG MÔI MIỆNG ?

Không cần địa điểm đàm phán. Không cần phái đoàn đại diện. Không cần dự thảo… Không cần biên bản. Không cần họp tới họp lui… Như phái đoàn đàm phán Mỹ và Iran gặp gián tiếp, tới lui nhiều lần, mất thời gian mà không được gì… Như phái đoàn đàm phán Nga và Ukraina chẳng biết bao giờ mới thành sự. Vì sao ? 

Vì… Theo kinh Thánh: ”Lòng đầy thì miệng nói ra”. Nếu trong lòng chưa có hòa bình thì chẳng bao giờ hội đàm nên sự, dù tổ chức đàm phán công phu đến đâu, chu đáo đến đâu, dài lâu đến đâu. Nhưng nếu trong lòng 2 quốc gia đối địch đều muốn ngưng chiến, thì thỏa hiệp ngưng chiến thực chất sẽ sớm thành sự mà không quá câu nệ về hình thức. Có chăng chỉ là một vài phát ngôn khó nghe, một vài hành động quân sự thái quá của các bên để giữ thể diện trước khi thỏa thuận có hiệu lực.

Như thỏa thuận ngưng chiến kỳ lạ giữa Israel và Iran do Mỹ tác động dưới sự trung gian của Qatar, có kết quả chóng vánh sau đêm Iran phóng hỏa tiễn vào căn cứ quân sự Mỹ ở Qatar. Vì:

- Israel có thể đã hài lòng khi mục tiêu kép của cuộc không kích vào Iran của Israel là phá hủy chương trình nguyên tử và chương trình phát triển hỏa tiễn tầm xa của Iran, đã căn bản hoàn thành. Israel còn được “khuyến mãi”thêm hàng chục tướng lĩnh chóp bu, hàng chục nhà khoa học nguyên tử hàng đầu của Iran phải đi bán muối, nhiều cơ sở hạ tầng quân sự và an ninh Iran bị phá hủy… Nên không có lý do gì để Israel không ngừng bắn.

- Ngược lại phía Iran càng kéo dài cuộc chiến càng thua thiệt, càng tạo nguy cơ phe đối lập lợi dụng tình thế lật đổ chế độ, nguy cơ các chóp bu lãnh đạo có thể bị ép gả cho 72 trinh nữ, nguy cơ kinh tế suy sụp… Nên việc ngưng chiến để hoàn hồn, để xốc lại thực lực, cũng cố an ninh… Là điều cần thiết.

- Phía Mỹ đã phá hủy các cơ sở nguyên tử Iran nên chỉ muốn các bên ngưng chiến để tránh bất ổn lan rộng…

Lòng của ba nước tham chiến đều muốn ngừng cuộc chiến nên một thỏa hiệp ngưng chiến đã được hình thành chóng vánh, một thỏa thuận kỳ lạ, thỏa thuận bằng môi miệng…

Các thỏa thuận bằng giấy trắng mực đen còn bị các bên ký kết vi phạm hoặc xé bỏ… Vậy thỏa thuận ngưng chiến bằng môi miệng giữa Israel và Iran sẽ ra sao? Không sao cả, vì các bên đều muốn ngưng chiến nên sẽ thực hiện tốt…Hiệu quả hơn cả những văn bản ngưng chiến có đóng mộc đỏ và chữ ký đen của các bên. Giờ Israel và Iran ký thỏa thuận ngưng chiến bằng môi miệng, thỏa thuận bằng giấy sẽ… Từ từ…

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2025

FBK Tran NamAnh: NHỮNG KẺ LÊN GIỌNG VỀ CÔNG LÝ KHI MÁU NGƯỜI KHÁC VỪA KHÔ

NGA VÀ IRAN: ĐỪNG RAO GIẢNG LUẬT PHÁP KHI CHÍNH MÌNH LÀ KẺ PHÁ LUẬT

Chưa bao giờ trên vũ đài quốc tế, hai kẻ phạm tội lại lên lớp về đạo đức với vẻ mặt nghiêm trang đến thế. Nga và Iran một kẻ đốt nhà hàng xóm, một kẻ nuôi lính phóng hoả giờ đây lại vác những mảnh vụn rách nát của Hiến chương Liên Hợp Quốc để vá lấy danh dự đã mục nát của mình.

Nga, với tư cách là thành viên thường trực Hội đồng Bảo an, kẻ giơ tay thuận cho từng nghị quyết bảo vệ chủ quyền quốc gia, đã là kẻ đầu tiên lấy giày đạp nát chính nguyên tắc ấy. Cuộc xâm lược Ukraine không chỉ là sự phản bội luật pháp quốc tế, mà còn là hành vi tự sát đạo lý. Một quốc gia không đe doạ Nga, không bắn vào biên giới Nga, không gửi quân đến sát nách Kremlin, lại bị quy kết là “phát xít”, “đe doạ an ninh quốc gia” để rồi gánh chịu bom đạn, tội ác và sự chiếm đóng.

Iran, đồng phạm đáng khinh của Kremlin, không chỉ vỗ tay, mà còn chuyển giao UAV, tiếp tế máu người bằng dầu mỏ, tiếp sức cho cỗ máy nghiền nát chủ quyền Ukraine. Iran không đứng ngoài, mà trực tiếp đồng lõa. Từ vùng đất của những giáo sĩ mặc áo chùng đen, lửa và sắt đổ xuống các thành phố Ukraine, khiến cả lương tâm loài người phải nhíu mày kinh tởm.

Mà cũng phải thôi, một nhà nước đã dành cả nửa thế kỷ để thề diệt một dân tộc, thì sao có thể biết kính trọng chủ quyền người khác? Israel, một đất nước cách Iran hơn 2.000km, chưa hề xâm chiếm Tehran, chưa hề đòi chia phần vịnh Ba Tư lại trở thành kẻ thù không đội trời chung với giới tu sĩ dòng Shia. Bao thế hệ giáo chủ Iran đã truyền cho nhau lời nguyền “xoá sổ Israel” như thể đó là kinh Qur’an mới, rồi sai Hezbullah, Hamas, Houthi đi làm nhiệm vụ thánh chiến bằng những đợt pháo kích, khủng bố, tàn sát không hồi kết.

Israel không mang quân đến Tehran, nhưng máu dân Do Thái đã chảy trên đường phố bởi những quả rocket sản xuất trong hầm của Iran. Và giữa lúc đó, đâu là luật pháp quốc tế? Đâu là Hiến chương LHQ mà Tehran hôm nay đang nức nở gọi tên như thánh tích? Khi Iran bắn đạn cối sang đất Israel, họ đâu hỏi Liên Hợp Quốc? Khi họ đào hầm chứa uranium, luyện bí mật để làm giàu hạt nhân, họ đâu mở miệng nói tới “ổn định khu vực”?

Giờ đây, khi lưỡi gươm chính nghĩa bắt đầu chạm vào yếm mạch của mình, Iran mới hoảng hốt rêu rao “chủ quyền”, “luật quốc tế”, “hiến chương”. Nhưng luật pháp không phải là áo giáp cho kẻ từng dùng dao mổ người khác. Và hòa bình không dành cho những kẻ từng gieo giông tố.

TRUMP LỪA PUTIN MỘT VỐ: TỪ TRUNG GIAN ĐÀM PHÁN ĐẾN KẺ BỊ XEM THƯỜNG

Có những đêm, lịch sử không ngủ. Có những cái bắt tay, là để mở đường cho một cú đấm.

Trump đã chơi nước cờ hoàn mỹ với cả Iran lẫn Nga. Khi truyền thông còn đang loay hoay đếm số lượt gặp Putin, đếm từng lời bóng gió về hoà giải, thì cánh cửa lò phản ứng Fordow đã rực lửa. Trước mặt Putin, Trump đóng vai nhà ngoại giao ngọt ngào nhờ vả: “làm trung gian đi”, “khuyên Iran xuống thang đi” và ngay trong đêm đó, không một lời báo trước, tên lửa Mỹ đã dội vào các cơ sở hạt nhân chiến lược của Iran.

Putin vốn dĩ quen vai kịch bản của kẻ thao túng hậu trường, lần đầu tiên trở thành thằng hề không có kịch bản. Cả ngoại trưởng Iran phải lập tức lao đến Moscow, như một kẻ sắp chết tìm đến đền thờ cuối cùng, xin lời khấn cứu nguy. Nhưng Moscow lúc đó có gì ngoài… sự ngạc nhiên?

MEDVEDEV VÀ PUTIN: TIẾNG RÊN TỪ NHỮNG KẺ MẤT QUYỀN TUNG HOÀNH

Khi cơn say Vodka tối thứ Bảy vừa rã, Medvedev kẻ từng là tổng thống bù nhìn, nay thành “phó chủ tịch hội đồng an ninh” lồm cồm bò dậy, viết một bài mỉa mai trên Telegram: “Trump đã khởi động một cuộc chiến tranh mới, chúc mừng!”.

Nhưng hãy đọc kỹ: chính Medvedev cũng phải thừa nhận, các cơ sở hạt nhân Iran không bị phá huỷ hoàn toàn vì chúng được bảo vệ quá kỹ nhưng các phản ứng tâm lý và chiến lược thì đã trúng đích. Iran chao đảo. Quần chúng bất mãn quay sang tập hợp quanh giới giáo chủ, một hiệu ứng phòng vệ bản năng trước một kẻ thù chung nhưng đó là phản xạ sinh tồn chứ không phải lòng trung thành.

Trong khi đó, Israel - nơi các thành phố đang bị tấn công bằng đạn rocket không run sợ, mà chỉ xiết chặt tay súng. Bởi họ hiểu: nếu Israel bị huỷ diệt một lần nữa, thế giới sẽ chỉ gửi vòng hoa chứ không gửi lính. Và Netanyahu, người mang trong mình nỗi ám ảnh diệt chủng, đã tuyên bố: “Sẽ không có lần thứ hai. Dù phải hy sinh tất cả.” Đó không phải lời hăm doạ. Đó là bản tuyên ngôn sinh tồn.

KẺ NÓI VỀ LUẬT PHÁP PHẢI BIẾT TÔN TRỌNG CÔNG LÝ

Iran và Nga không có tư cách để nói về luật pháp quốc tế, đơn giản vì họ là những kẻ đã đem nó ra hành hình. Họ không thể đòi hỏi công lý trong khi vũ khí của họ vẫn còn nhỏ máu dân thường. Họ không thể viện dẫn Hiến chương LHQ trong khi mỗi hành động của họ là một cú đâm vào trái tim của cộng đồng quốc tế.

Nếu Iran sở hữu vũ khí hạt nhân, đó không phải là “quyền phòng thủ” mà là bản án tử cho toàn bộ vùng Trung Đông. Và nếu Israel ra tay trước, đó không phải là “hiếu chiến”, mà là bài học cuối cùng của lịch sử, ai từng bị diệt chủng thì có quyền sống sót bằng mọi giá.

Tran NamAnh 

Nguồn tham khảo:

   •   https://www.interfax.ru/amp/1032

   •   Lời phát biểu của Abbas Araghchi tại Moscow

   •   Thông cáo từ Medvedev trên Telegram

   •   Trích dẫn Thủ tướng Benjamin Netanyahu

Lương Hải: Gấu, Gà, Cá sấu Ba Tư

 Gấu, Gà, Cá sấu Ba Tư … HỌP tại chuồng Gấu!

   Gấu, Gà hỏi Cá sấu:

  - Báo cáo tình hình thiệt hại tại 3 căn cứ hạt nhân ngầm xem thế nào!?

  Cá sấu cúi mặt trả lời:

  - Thưa 2 đại ca … tan nát hết, banh xác hết ah! … Tất cả các giàn máy ly tâm để “luyện”, cùng các giàn máy móc , thiết bị để chế tạo “Hột nhãn” cùng các thùng chứa chia nhỏ hơn 409 kg Urani đã “luyện” được đến mức 60% … đều tan nát hết rồi ah …!

   Gấu, Gà trừng mắt quát:

  - Tan nát hết hả … hay mày còn lén cất giấu Urani riêng chỗ nào không !?????

   Cá sấu quì lạy;

  - Thưa 2 đại ca, em “cắn răng, cắn cỏ” … xin thề … em không dám giấu riêng ạ!

   Gà phất tay nói với Gấu:

  - Trước đó mấy ngày thì tôi không biết nó có giấu riêng hay không … nhưng sau khi bọn Sư Tử tuyên bố “sẽ tấn công bộ binh để phá hầm ngầm”, thì tôi có mặt ở đó để giúp Cá sấu lấy đất lấp cửa hầm lại … và sau đó có đám Gà con của tôi vào đó để kiểm tra … nên chắc Cá sấu nó không dám giấu riêng đâu anh … !!! 

   Gấu chưa nguôi giận, tức tối hỏi Gà:

   - Đại Bàng nó đã tuyên bố sẽ tấn công rồi … vậy tại sao mày còn lén lút bay đến đó, rồi lại còn kêu đám Gà con lén lút chui vô hầm ngầm đó làm gì để c.hết chùm cả đám hả?!!! … hay mày lại định bắt tay Cá sấu qua mặt tao, hả Gà ?!!!

   Gà tự ái, tức tối chửi:

  - Moá … đến nước này mà anh cả còn nghi ngờ cả tôi nữa, thì tôi thà “”chết còn hơn á”” (!!!!!) … chỉ là tôi định bí mật di tản một số Gà con còn sử dụng được … cũng như cho đám Gà con khác chui vào hầm ngầm để định chia Ura ra từng hộp nhỏ nhỏ vài kg để ra ngoài giấu cho dễ , để tránh mắt Đại Bàng nhìn thấy … chứ nào dám bắt tay Cá sấu qua mặt anh mà anh nghi ngờ mãi !!! 

  Ngừng một lát, thấy Gấu và Cá Sấu im lặng … Gà nói tiếp:

  - Moá … tôi cứ tưởng Đại Bàng nó chỉ hù dọa hoặc câu giờ, chứ nó không dám hoặc không đủ trình độ để phá thật, chơi thật cả 100m bê tông kiên cố như vậy … ai ngờ … nó làm thật!!! 

  Gấu đập bàn:

  - Moá nó … vậy là bao nhiêu công sức bao năm, bao nhiêu khoa học gia Gấu con, Gà con, Cá sấu con chôn vùi trong đó, cùng 4 tỷ USD (2,1 tỷ thiết bị, 1,9 tỷ xây dựng 3 căn cứ) của tao với 2 thằng mày đổ sông đổ bể hết rồi à !!!

  Cá Sấu thắc mắc, đầy vẻ oán trách:

  - Vì em không thấy 2 đại ca thông báo trước gì cả … nên em tưởng vẫn an toàn … chẳng chuẩn bị gì , ngoài việc lấp cửa hầm … ai ngờ … giờ mất sạch !!!

  Gấu, Gà trợn mắt:

  - Moá nó, Đại Bàng nó chơi “dương đông, kích tây” như vậy … khiến tụi tao còn bất ngờ … lấy gì mà thông báo trước cho mày được !!!

  Cá sấu mắt tròn xoe, hỏi:

  - Nó “dương đông, kích tây” kiểu gì vậy 2 anh!?

  Gấu trợn mắt:

  - Moá nó cho 2 nhóm B-2 và 2 đám tiếp dầu cùng cất cánh … một nhóm bay thẳng đến Guam thì “tắt - mở định vị” để làm “mồi nhử”, khiến tao với thằng Gà cứ khoái chí chúi mũi vào nhóm này … ai ngờ, nó âm thầm cho nhóm thứ 2 bay lên tận Bắc Cực rồi vòng xuống hoàn toàn bí mật … chỉ đến khi nó bất ngờ tấn công xong rồi … thì bọn tao mới biết !!! 

  Cá sấu thắc mắc tiếp:

  - Mà thưa 2 anh … Đại Bàng nó tấn công bằng cái thứ vũ khí chi chi mà xuyên thấu cả 100m betong vậy ah!? … xưa nay 2 anh không nói cho em biết ah!!!!!

  Gấu, Gà trừng mắt:

  - Moá, mày n.gu quá … Mấy cái Lỗ Thông Gió trên đỉnh núi mà mày đã ngụy trang kín cỡ đó , tưởng nó không thể phát hiện được … vậy mà nó vẫn biết … nó chơi 6 trái G57 quất thẳng vào lỗ thông gió, xuyên thấu các lưới thép bảo vệ, phóng thẳng xuống dưới tận đáy, nổ tung … rồi nó còn quất tiếp 6 trái G57 nữa vào đúng 6 cái lỗ đó , tự do rơi xuống đáy nổ tiếp … nên cái căn cứ “Pho Đao” của mày tan nát hết là phải, chứ làm sao mà chịu nổi !!!

   Vẫn chưa thông … nên Cá sấu hỏi tiếp:

 - Vậy còn 2 căn cứ ngầm “I pha han” và “Na tăng” thì Đại Bàng nó tấn công bằng thứ vũ khí gì gì mà nhanh như chớp vậy!? Xưa nay 2 anh cũng chẳng nói cho em biết !!!!!

   Gà trợn mắt nhìn Cá sấu:

  - Moá, mày lại dốt nữa … nó tấn công bằng “Tô ma hốc” chứ bằng cái thứ gì , mà hỏi !!!

  Gấu cũng trợn mắt, quát Cá Sấu:

 - Mà mày biết làm éo gì … cứ để 2 anh lo !!!!!

  Cá sấu tròn mắt:

  - Moá … đồ chơi của thằng Đại Bàng này không ngờ quá dữ như vậy hả 2 đại ca!???

  Gấu, Gà cùng đập bàn quát lớn:

  - Moá , mày bị đ.iên à … đồ chơi của thằng Đại Bàng “giãy chết” đó làm sao mà dữ bằng của 2 thằng tao, hả mày !!???

  Cá sấu vội vàng cúi rạp xuống đất … lí nhí trả lời:

  - Dạ … dạ … em quên ạ … 2 anh nói chí phải … chí phải ạ … đồ chơi của 2 anh là đệ nhất ạ … đệ nhất ạ !!!!!!!

  Nói xong, Cá sấu ngước lên nhìn 2 gã đàn anh đang ngồi ủ rũ … bỗng Cá sấu trợn mắt đứng phắt dậy, ra vẻ oai phong, lẫm liệt:

  - Em tính vầy … Hay 2 anh để em cho đàn Cá sấu con xơi tái cái HKMH của thằng Đại Bàng đang bơi trên Vịnh Ba Tư … để trả thù ah!!!

  Gấu, Gà vội xua tay, quát:

  - Thôi mày đừng nói phét nữa … cỡ 2 thằng tao còn không xơi nổi con HKMH đó … mày thì tuổi gì , mà nhặng !!!

  Bị chửi … Cá sấu … im bặt!

   Gà ngồi đăm chiêu … bỗng nhìn Gấu hỏi:

  - Tôi hỏi thật anh cái này, anh trả lời thật nhé anh Gấu!?

  Gấu hất hàm, gọn lỏn:

  - Mày hỏi đi!

  Gà nhíu mày, hỏi:

  - Tôi nghe cái thằng Vịt con “chém gió vỉa hè” xứ Vịt nó bảo rằng … anh cho thằng Gấu con “Méc vê đép” chơi chiêu “đá giò lái”, “tố cáo sau lưng” với Đại Bàng và Thế giới động vật … là “tôi sẵn sàng cấp “Hột nhãn” cho thằng Cá sấu” để trả thù Đại Bàng và Sư Tử … chứ anh và thằng Gấu con đó đâu dại khờ đến nỗi đi tuyên bố “cấp “Hột nhãn” cho Cá sấu” để gây thêm hận thù, chuốc oán với Đại Bàng và thế giới động vật trong tình cảnh bết bát này của anh như vậy … vậy, có thật anh bán đứng tôi không anh !??????

  Gấu gầm gừ … lắp bắp:

  - Moá … nó … thằng … “chém gió vỉa hè” … là thằng nào … mà nó nói khiến mày tin hơn tao vậy!???? … đó chỉ là do thằng Gấu “Méc vê đép” nó lỡ nốc quá nhiều “Vốt Ka” nên nó xỉn, nó hứng sảng nói lung tung thôi … chứ không phải là âm mưu của tao để “bán đứng mày”!!!! … mày cứ yên tâm với “tình nghĩa sắc son như “núi với biển” của tao với mày” !!!!!

    Gà vẫn nhíu mày, đầy vẻ nghi ngờ … nhưng đành im lặng … không dám hỏi thêm !!!!

    Thấy tình hình căng thẳng … Cá sấu đứng dậy, hỏi:

  - Giờ 2 đại ca tính sao … cho em biết ah!???

   Gấu hỏi Gà; … Mày tính sao, Gà!?

   Gà đứng dậy, chỉ Cá sấu phất tay:

  - Thôi mày về lo dọn dẹp các đống đổ nát và xoá hết dấu vết đi … anh Gấu nghỉ ngơi … còn tao về chuồng!

  Cá sấu vẻ mặt chưng hửng, hỏi lớn:

  - Ơ … vậy 2 đại ca vẫn không chịu giúp em út chống lại bọn Đại Bàng, Sư Tử à …!????

    Gấu, Gà đồng thanh:

   - 2 anh muốn giúp em lắm lắm … thương em nhiều … nhưng hoàn cảnh … khó khăn … đành bất lực !!!!! 

   Gấu, Gà bước vội ra cửa … chờ Gấu được đám Gấu đàn em đưa đi xa … Gà ngoái lại nói với Cá sấu:

  - Mà mày nhớ cẩn thận đấy … cái thằng Vịt con “chém gió vỉa hè” xứ Vịt nó bảo rằng Đại Bàng lại sắp tấn công nữa đấy … và đặc biệt là nó nói triều đại “Pan La Vi” sắp trở lại đấy … mày liệu mà tự lo cho thân mày … anh “phắn” nhé , “Bái bai” !!!!!

  Nói xong … Gà chui tọt vào Chim “Bô ing” … bay mất dạng !

  Để một mình Cá sấu đứng ngẩn tò te … nhìn theo 2 gã đàn anh nhạt nhoà theo 2 hướng … ngao ngán, lắc đầu … đầy lo lắng !!!!! 

  Bầu trời đêm trên chuồng Gấu đầy mây đen vần vũ … một trận cuồng phong đang kéo đến!

Lương Hải