Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2025

FBK. Nguyễn Chương-Mt: Kỳ 2: ĐÀNG TRONG là một "ĐỊNH PHẬN TẠI THIÊN THƯ"

Kỳ 2: ĐÀNG TRONG là một "ĐỊNH PHẬN TẠI THIÊN THƯ"

Đây nhấn mạnh một dữ kiện mà rất nhiều người không biết đến, khi phân đôi Đàng Trong và Đàng Ngoài:  

- Đàng Ngoài trở lại khớp với biên cương lãnh thổ "TĨNH HẢI QUÂN" (thời Ngô Quyền, đây là tên gọi do Tàu đặt ra, và Ngô Quyền chưa đổi sang tên khác). 

- ĐÀNG TRONG (từ Quảng Bình trở vô, theo dòng thời gian sau đó đã mở rộng tới tận Cà Mau) là một không gian lãnh thổ KHÔNG DÍNH DÁNG GÌ ĐẾN & HOÀN TOÀN KHÁC với "Tĩnh Hải quân".

Mời đọc kỳ 1 https://www.facebook.com/nguyenchuong158/posts/1289158441518133, để tỏ tường.  

&1&

Nhiều người đọc sử vội vàng nên tưởng rằng công trạng khẩn hoang ở Nam Kỳ là do các luồng di dân người Việt từ miền Bắc vào (?).

Hãy coi cho kỹ lưỡng:

Năm 1600, trong đoàn di dân theo chân chúa Nguyễn Hoàng bấy giờ CHỦ YẾU là dân ở xứ Thanh. xứ Nghệ (phía bắc miền Trung) (ngoài ra còn có một phần di dân từ đồng bằng sông Hồng). 

NHƯNG đến năm 1627 xảy ra chiến tranh Đàng Trong / Đàng Ngoài, chánh thức định cõi, chấm dứt các luồng di dân từ phía bắc vô Nam.

Chỉ có 27 năm ban đầu, trong dòng thời gian dài 200 năm của Đàng Trong (1600-1800, trước khi hợp nhứt cùng lúc hai Đàng), là có mặt di dân từ ngoài Bắc mà thôi. Mà trong 27 năm ban đầu ấy, Đàng Trong – chú ý - là chưa hề mở cõi tới đất phương Nam (sau này gọi là Nam Kỳ vào thời vua Minh Mạng / từ năm 1945 VNDCCH gọi là Nam Bộ).

Quí bạn hãy tưởng tượng: vào năm 1600 trong luồng di dân ngoài Bắc vô Đàng Trong, lúc đó có "những đứa bé mới sinh ra ngoài Bắc" được bồng bế. Đến quãng thời gian 1697

-1698 mới khởi lập những đoàn di dân vô Nam Kỳ thì "những đứa bé sinh ra ngoài Bắc" lúc này cũng đã già háp (79-80 tuổi) hoặc đã qua đời rồi đa.

CHỈ CÓ NHỮNG THẾ HỆ SANH RA và LỚN LÊN tại ĐÀNG TRONG đổ công đổ sức ĐỊNH CÕI tại miền châu thổ.

Nếu "kiên quyết quán triệt" di dân người Bắc đổ mồ hôi xây dựng Nam Kỳ (xin chú ý: thời điểm là vào cuối thế kỷ 17 - bước qua thế kỷ 18) thì có khác nào khẳng định do ...  các vong hồn người miền Bắc đội mồ sống dậy rồi bay chấp chới vô Nam, hóa phép dựng cõi? Nghĩ kỹ đi, "ảo" hết sức!

Và tiếp đó là gần một thế kỷ rưỡi ròng rã định cõi Nam Kỳ, đa số luồng di dân vô Nam đều SANH RA và LỚN LÊN tại Ngũ Quảng ở miền Trung - gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Quảng Đức (Thừa Thiên - Huế), Quảng Nam, Quảng Ngãi. Ngoài ra còn có di dân xuất xứ từ Bình Định, Khánh Hòa, Bình Thuận, Ninh Thuận. 

* Nói chút về Quảng Bình: tỉnh này thuộc miền Trung về địa lý tự nhiên chớ miền Bắc nào vô đây? Mặt khác, Quảng Bình lại thuộc về NAM HÀ, tức MIỀN NAM về mặt phân giới địa lý chính trị lúc bấy giờ (MIỀN NAM tức Đàng Trong / MIỀN BẮC tức Đàng Ngoài). 

&2&

Không thể nào nhắm mắt trước một thực tế lịch sử hiển nhiên, đó là: công lao đổ mồ hôi sôi nước mắt của rất nhiều thế hệ SANH RA & LỚN LÊN tại Đàng Trong để gầy dựng Nam Kỳ nói riêng và Đàng Trong nói chung! 

Phải biết ghi ơn cho đúng mức, cho thực kỹ lưỡng. 

Đàng Trong, so với Đàng Ngoài (trong khoảng gần hai thế kỷ định cõi), miền nào phồn thịnh hơn? Miền nào đẩy mạnh tiến trình giao thương với quốc tế nhiều hơn? Miền nào thoát khỏi não trạng "Hán hóa" tốt hơn? 

(chỉ MÃI SAU NÀY, SAU THỜI ĐỊNH CÕI ĐÃ XA, sau khi hợp nhứt sơn hà mới xuất hiện những luồng di cư từ miền châu thổ ngoài Bắc vô Nam để làm ăn)

----------------------------------------------------------------------

Hình ảnh (trên): Đền thờ Thái miếu 9 đời Chúa Nguyễn tại Huế; 

Hình ảnh (dưới): Cảnh quan ở Nam Kỳ.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét