Thứ Tư, 14 tháng 8, 2024

Nguyễn Lê Anh: Khái niệm Linh Hồn

 Khái niệm Linh Hồn.

Linh hồn, hay ma, hay thần thức đều là các khái niệm có bắt đầu là ao ước về cuộc sống sau cái chết. Chúng được hiểu là các đối tượng tạo ra thế giới tâm linh. Một trong số các câu hỏi đặt ra, khái niệm về thế giới tâm linh xuất hiện thế nào, vì sao chúng ta có khái niệm về những thứ không có thực, chứng minh tâm linh không tồn tại thế nào?

Chúng ta bắt đầu từ những con vi khuẩn, vi trùng. Ngày nay chúng ta nhìn thấy chúng nhờ kính hiển vi điện tử phóng đại lên nhiều nghìn lần. Tuy nhiên trước đây khi con người còn sống thành bộ lạc họ chưa thể biết được vi khuẩn, vi trùng, nhưng họ biết được sự kiện khi ở gần các xác chết sẽ bị (lây nhiễm bệnh mà) chết theo. Như thế tất cả các bộ lạc đều có nhận thức về sự khác biệt giữa người còn sống và người đã chết. Tình mẫu tử níu kéo người thân, không muốn rời xa. Đấy là nguyên nhân dẫn loài người tới khái niệm cuộc sống sau cái chết, mà chúng ta vẫn gọi là linh hồn. 

Theo như định nghĩa thì không thể nhận thấy bất luận một liên hệ gì giữa linh hồn với người sống, bởi nếu có thì họ đã sống. Mọi liên tưởng đều được thực hiện dựa trên sự hình dung của những người   thân. Người ta cho rằng các linh hồn vẫn sống và sống theo quy tắc "trần sao âm vậy". Người ta xây dựng cho linh hồn các cấu trúc như vua chúa và coi cái thế giới tâm linh được điều hành bởi một vị hoặc một hệ thống các vị quan chức rất lớn là Ngọc Hoàng, hay các Bồ Tát. Dần dần sự kiện nhân sinh quan ấy chuyển hóa thành thế giới quan, theo đó người ta coi con người gồm hai phần, phần thể xác và linh hồn. Phần linh hồn tồn tại vĩnh viễn và nhập vào thể xác tạo ra sự sống. Sau khi chết thì linh hồn thoát ra khỏi thể xác mà bay về trời hay bị đầy xuống địa ngục. Chế độ chiếm hữu nô lệ sử dụng cấu trúc thể xác và linh hồn ấy để duy trì sự thống trị. Con người ngay từ khi còn nhỏ đã bị nhồi nhét khái niệm linh hồn, kiếp số, địa ngục, thiên đàng... Đấy là các phạm trù được dùng để kiến tạo ra sự thống trị dựa trên khái niệm tâm linh.

Sự giao tiếp giữa thế giới vật chất có thật với thế giới tâm linh được cho là thực hiện thông qua các nhà sư hướng dẫn. Cúng dường cho nhà sư được cho là để thỏa mãn yêu cầu của vong (tức linh hồn của ai đấy), nếu không thì vong sẽ bắt (tức bị chết). Cúng dường cho nhà sư được coi là phước lành, cúng càng nhiều thì phước càng lớn, tức cơ hội thăng tiến càng lớn. Những lập luận hoang tưởng này đã và đang thống trị nhận thức của con người trong xã hội Việt Nam nhiều nghìn năm qua. Mọi sự chống đối Phật giáo đều bị quy cho là tạo nghiệp ác, và phải xám hối và cúng. 

Như chúng ta đã hiểu, Phật giáo sử dụng các thủ pháp vô thức, tức nhồi nhét vào đầu trẻ em khi chúng chưa có nhận thức về các phạm trù như ma quỷ, số kiếp, linh hồn... Vào chùa các bạn có thể nhận ra đầy dãy các hình tượng dọa nạt về sự bị đày đọa sau khi chết. Các ban cũng nhìn thấy các tượng Thích ca màu Ni (vua của cõi tâm linh) ngồi đè đít lên đầu vua. Những tượng thế này làm xuất hiện trong lòng các tín đồ nhận thức về quyền lực của Phật giáo là mạnh mẽ hơn các vua chúa, tức mạnh hơn các lãnh đạo cấp cao như chủ tịch nước hay thủ tướng chính phủ. Phật giáo nhanh chóng chiếm đoạt nhân cách của những người nổi tiếng. Ví dụ như việc khẳng định Einstein là tín đồ phật giáo. Ashoka cũng chịu chung số phận bị Phật giáo chiếm đoạt nhân cách. Ngày nay Quang sư, một kẻ tâm thần hoang tưởng, tự cho mình là cùng có máu mủ họ hàng với Hồ Chủ Tịch. Quang sư đang nhét vào mồm Hồ Chủ Tịch những thứ như "Hồ Chủ Tịch phát biểu ra tiên đề tâm linh".

Hiện Quang sư được trường đại học Luật Việt Nam cho bảo vệ thành công luận án và công nhận là tiến sĩ Luật. Trường đại học Luật Việt Nam -- cơ quan có chức năng kiến tạo ra nền công hòa -- đang bị tâm thần nặng.  

Mấu chốt của tôn giáo là khái niệm về thế giới tâm linh, trong đó thể xác con người được linh hồn (khả năng tư duy, khả năng tạo ra ý thức) nhập vào. Như thế linh hồn là chủ của thể xác, nó vận hành (như chúng ta lái chiếc xe) thể xác theo ý muốn của nó dưới dạng nhận thức và hành động. Vào năm 1981 Roger Wolcott Sperry đã nhận được giải thưởng Nobel trong thí nghiệm về nhận thức. Thí nghiệm cho thấy nhận thức không phải là một thứ trọn vẹn theo linh hồn mà là do cấu trúc của thể xác tạo ra. 

Roger nối dây thần kinh vận động ở chân chuột nên dây thần kinh bên trái điều khiển chân phải và ngược lại. Sau đó, Roger đặt những con chuột vào một chiếc lồng bên dưới có lưới điện. Lưới được chia thành 4 phần phân tách nhau và có điện. Mỗi chân của con chuột được đặt vào ở một trong bốn phần của lưới điện. Các cú sốc điện được thực hiện đối với các chân của chuột. Mỗi lần bị điện giật vào chân trái chuột sẽ nhấc chân phải lên và ngược lại. 

Sau nhiều lần kiểm tra, Roger phát hiện ra những con chuột không bao giờ học được cách nhấc đúng bàn chân lên. Điều này dẫn đến kết luận rằng "Không thể có một thứ linh hồn nào điều khiển thân thể". Tất cả phụ thuộc vào cấu trúc vật chất của cơ thể. Như thế ý thức của chúng ta không phải là hồn thứ từ thế giới tâm linh nhập vào tạo ra mà là sản phẩn của cấu trúc vật chất của bản thân cơ thể. 

Giải thưởng Nobel được trao cho các thí nghiệm của Roger thực hiện trên người. 

Não được chia thành hai bán cầu, bán cầu não trái và phải, được kết nối ở giữa bởi một phần não gọi là thể chai. Não phải điều khiển tay trái, và ngược lại. Tín hiệu do mắt phải nhìn được do não trái xử lý, tín hiệu do mắt trái nhìn được do não phải xử lý. Chỉ não trái mới điều khiển cơ quan nói ra âm thanh.

Căn bệnh động kinh gây ra các cơn co giật dữ dội và dai dẳng. Các cơn co giật bắt đầu ở một bán cầu não và tiếp tục lan sang bán cầu não còn lại. Việc cắt thể chai giúp ngăn chặn cơn động kinh di chuyển từ bán cầu não này sang bán cầu não kia, từ đó ngăn ngừa cơn động kinh xảy ra, do đó cho phép bệnh nhân hoạt động bình thường thay vì phải chịu đựng những cơn động kinh liên tục.

Ở những bệnh nhân thể chai đã bị cắt đứt thì "não bị chia đôi". 

Roger yêu cầu bệnh nhân "não bị chia đôi" đặt tay trái của họ vào một khay đầy các đồ vật nằm dưới một vách ngăn để bệnh nhân không thể nhìn thấy các đồ vật đó. Giữa mắt phải và mắt trái có vách ngăn để chúng không đồng thời nhìn thấy cùng một vật.

Sau đó, một từ được hiển thị ra cho mắt bên trái đọc, thông tin được xử lý bởi bán cầu não phải. Từ này mô tả một trong những đồ vật trong khay. Tay trái của bệnh nhân cầm đồ vật tương ứng với từ đó. 

Tuy nhiên khi được hỏi về tên gọi đồ vật đang cầm trong tay bệnh nhân đã không thể trả lời được. Mắt trái nhìn thấy từ đó nhưng chỉ não phải mới biết từ đó ứng với vật gì, và não phải bảo tay trái cầm nó lên. Nhưng vì bán cầu não phải không thể nói và bán cầu não trái không hề biết vật mình đang cầm trong tay trái nên bệnh nhân không thể diễn đạt những gì họ đã nhìn thấy.

Như thế "Không thể có một thứ linh hồn nào điều khiển thân thể". Tất cả phụ thuộc vào cấu trúc vật chất của cơ thể. Như thế ý thức của chúng ta không phải là hồn, thứ từ thế giới tâm linh nhập vào tạo ra, mà là sản phẩn của cấu trúc vật chất của bản thân cơ thể. 

Hồn -- nền tảng cơ bản tạo ra tôn giáo đã không còn. 

Tài liệu dẫn

https://www.facebook.com/nguyenleanh2007/posts/10222334427366854


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét