"Về chuyện này người nói không, người bảo có, rồi lôi ra đùa cợt..nhưng ko nên quá lời.
Tôi tin chuyện của bạn, vì tôi đã
thấy tận mắt ít nhất 5 lần, mặc dù tôi rất cứng vía, tôi từng là lính trinh
sát,một mình, một súng luồn lách hàng tuần trong những khu rừng dọc biên, Bình
Phước và Campuchia..VN thì ko đáng ngại, nhưng qua Cam thì khác nha (qua Thái
còn kinh nữa) ai ở trang này từng sống ở Cam, từng sống ở những vùng rừng núi
Memot, dambae, botuc..giáp Bình long, khu vườn quốc gia Lò gò Tây ninh..chắc
biết cây chĩa của họ, ko biết họ gọi là gì, lính quen gọi là cây chĩa, nó giống
cây người miền Tây dùng hái trái chín, là cây tre chẻ chẻ đầu ra đan như cái
chụp đèn, cao chừng 2 m, họ hay gác trong rừng và cho đồ cúng, là đồ ăn của họ
trong cái chụp đó rồi dựng cạnh những cây cổ thụ, hang hốc..vv, thời chiến
tranh Tây nam tôi ko đc tham gia, nhưng nghe nhiều chú, bác tham gia về kể lại
sự kinh khủng của nó, kể cả những chỉ huy già cũng thường nhắc lính, vì có
nhiều ng lính đã phải chết vì cái gì đó đc thờ bằng cây chĩa, ko chết cũng điên
điên dại dại...Chuyện này tôi sẽ kể chi tiết cho mọi ng nghe, nếu thích
nghe.
Còn chuyện gặp bộ đội như bạn kể,
tôi đã một lần châm thuốc cho một ng lính..lúc đó mông lung ko nghĩ gì, họ hỏi
xin thuốc móc thuốc ra châm lửa đưa cho họ..tới lúc họ đi khuất mới như bừng
tỉnh, 2h30 đêm, đường 14 Chư sê, Gia lai..vắng rợn người chỉ có rừng hoang với
bụi đỏ sao có người lính bước tập tễnh khoác tấm vải dù, mũ tuột ra sau lưng..
Tôi đỗ xe ô tô xuống hút thuốc, đèn xe
sáng nhìn rõ hướng họ đi, họ đi như trôi trên nước vậy, khi bạn gái tôi trong
xe hét lên gọi tôi vào xe tôi mới choàng tỉnh, bạn tôi nói có tới ba người lính
chứ ko phải 1 đứng quanh tôi, xong họ nhả khói mù mịt và đi, cô ấy quá sợ ko
thể kêu lên đc vì thấy một người chỉ còn nửa thân trên vẫn khoác tay hai ng kia
như trôi chứ ko phải bước đi..
Trước đi đêm trên những con đường
lịch sử như 14,19, Hồ chí Minh..tôi vẫn có thói quen hay dừng lại hút thuốc và
châm thuốc cắm như ng ta cắm nhang, bên đường vào ban đêm.
Lần họ xin thuốc đó tôi còn đi theo
hướng họ đi xem tôi nhìn thấy gì..chỉ là vạt ta luy dốc dựng, phía dưới sâu vì
đó là đoạn cua tay áo rất rộng và ko mất tầm nhìn..cả đoạn đường vắng mênh mông
ko có bóng người nào cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét